Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

Công ty dịch thuật Bình Dương ở địa chỉ nào ạ? E cần mọi người tư vấn

Hỏi: Công ty dịch thuật Bình Dương ở đâu thế ạ? E đang tìm để dịch hồ sơ xin VISA tại Bình Dương

Đáp: Công ty dịch thuật Bình Dương là đơn vị cung cấp dịch vụ dịch thuật uy tín tại Địa Bàn Bình Dương. Công ty có địa chỉ tại 123 Lê Trọng Tấn, Dĩ An, Bình Dương

Với nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực dịch thuật Công ty dịch thuật Bình Dương được thành lập từ đội ngũ Biên Phiên dịch với tâm huyến cao với nghề, cùng với với tập thể lãnh đạo đam mê và nhiệt huyết. Chúng tôi có đội ngũ nhân sự chuyên nghiệp và tận tâm, Công ty dịch thuậtBình Dương đã làm hài lòng hàng nghìn khách hàng trong và ngoài nước

Chúng tôi tự hào được cung cấp dịch vụ dịch thuật thường xuyên cho hàng triệu khách hàng trong nước và khách hàng Quốc tế, cùng với đó là khả năng cung cấp Dịch thuật và Phiên dịch hơn 50 ngôn ngữ thế giới. Dẫn đầu trong ngành dịch thuật, Công ty dịch thuậtvề khả năng cung cấp đa dạng Ngôn ngữ dịch thuật.

Công ty dịch thuật Bình Dương hướng tới mục tiêu cung cấp cho các Quý khách hàng dịch vụ dịch thuật hàng đầu Việt Nam và mong muốn phát triển ngành dịch thuật Việt Nam vươn tầm ra thế giới.

Các dịch vụ ngôn ngữ tuyệt vời mà Dịch thuật Chuẩn cung cấp:Dịch thuật chuẩn xác trên 50 ngôn ngữ

Công chứng ngay trong ngày, công chứng đa ngôn ngữ

Phiên dịch chuyên nghiệp 24/7

Dịch vụ Hợp pháp hóa lãnh sự.

Tư vấn Visa, Du học

Chúng tôi đã dịch thuật, dich thuật công chứng, phiên dich hàng ngàn dự án trên 50 ngôn ngữ gồm: Tiếng Anh, Trùn, Nhật, Hàn, Pháp, Đức, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, ….. uy tín toàn quốc, chúng tôi là đối tác tin cậy của nhiều Tập Đoàn, Doanh nghiệp và Tổ chức lớn.

Địa chỉ công ty  dịch thuật Bình Dương 123 Lê Trọng Tấn, Dĩ An, Bình Dương

Sdt: 0963.918.438

Thắt chặt an ninh Bệnh viện Bạch Mai

Thắt chặt an ninh Bệnh viện Bạch Mai - VnExpress
VnExpress
   

Thắt chặt an ninh Bệnh viện Bạch Mai

Hà NộiLực lượng an ninh, công an kiểm soát chặt hoạt động ra vào Bệnh viện Bạch Mai sau khi 12 người mắc nCoV tại đây.

Lộc Chung

Thời sự Thứ bảy, 28/3/2020, 20:19 (GMT+7)

 

Mã nguồn của GPU cho PS5 và Xbox Series X bị đánh cắp và đưa lên Github

Mã nguồn của GPU cho PS5 và Xbox Series X bị đánh cắp và đưa lên Github - Ảnh 1.

Thứ Năm vừa qua, AMD đã phải đưa ra phát ngôn chính thức về sở hữu trí tuệ bị đánh cắp hồi tháng 12 năm ngoái. Tuy nhiên, chi tiết về việc cái gì bị ăn trộm và ai là thủ phạm thì khá mập mờ. Tuy nhiên, AMD đã và đang gửi hàng loạt yêu cầu gỡ bỏ theo Luật bảo vệ bản quyền kỹ thuật số (DCMA) tới Github. Vì vậy, mã nguồn GPU RDNA2 của AMD, vi xử lý đồ họa được sử dụng trên thế hệ console next gen, đã được Github gỡ bỏ ngay lập tức.

Theo Torrentfreak, AMD bắt đầu gửi yêu cầu gỡ bỏ từ thứ Tư sau khi phát hiện ra một hacker đã liên tục truy cập được vào hệ thống của AMD, mò được ra mã nguồn nhiều dòng GPU bao gồm Navi 10 và Navi 21 rồi đăng tải lên Github. Những mà nguồn bị lộ có thể bao gồm của RDNA2.

Mã nguồn của GPU cho PS5 và Xbox Series X bị đánh cắp và đưa lên Github - Ảnh 2.

Torrentfreak cũng đã trao đổi với hacker, người cho rằng những thứ cô phát tán có giá trị lên tới 100 triệu USD. Trong bài đăng trên Github của mình, nữ hacker này cũng ngỏ ý rằng nhóm của cô đang cần tìm người mua những mã nguồn kia với giá cô đã nói ở trên. Trường hợp xấu nhất là không ai có nhu cầu thì họ sẽ tung hê hết tất cả những thông tin mình đã đánh cắp được. Trước khi AMD kịp gửi yêu cầu gỡ bỏ cho Github thì đã có ít nhất 4 người kịp copy và đăng lên Git của mình.

Nữ hacker cũng nói thêm: "Thực ra chúng tôi vô tình tìm thấy những mã nguồn này trong một máy chủ không được bảo vệ của AMD thông qua lỗ hổng bảo mật. Tôi tưởng những thứ quan trọng thế này phải được bảo vệ một cách dịch công chứng tử tế và được mã hóa kinh khủng lắm. Tôi vẫn chưa nói chuyện với AMD bởi tôi biết chắc rằng thay vì nhận lỗi thì họ sẽ quay ra kiện chúng tôi. Thế nên tại sao không tung ra cho tất cả mọi người cùng xem".

Theo nhiều nguồn thông tin thì ngoài Github, mã nguồn GPU của AMD đã được đưa lên nhiều nơi khác như GitLab cũng như tải về. Bài học đưa ra là trong thời đại internet, một khi đã bị lộ cái gì trên mạng thì khó mà xóa đi được.

Thêm 5 ca nhiễm Covid-19 mới, nâng tổng lên 174: 3 ca liên quan đến BV Bạch Mai

Theo đó, 3 trong số đó liên quan tới Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội), 1 ca có thời gian sống trong cộng đồng và 1 ca được cách ly ngay sau khi nhập cảnh. 

CA BỆNH 170 (BN170): Bệnh nhân nam, 27 tuổi, có địa chỉ tại Định Hoá, huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình, nghề nghiệp: lao động tự do (làm thạch cao). 

Đầu tháng 3/2020, bệnh nhân làm trần thạch cao trong khu đô thị mới của Vingroup ở huyện Gia Lâm. Tại đây bệnh nhân ở cùng 04 người, hàng ngày chủ yếu tiếp xúc với 4 người này và một người giám sát trông công trình. Thời điểm này bệnh nhân khỏe mạnh, không ho, không sốt. 

Khoảng ngày 14-15/3/2020, bệnh nhân biết tin bố ốm nên về quê. Bệnh nhân bắt xe Grab (nhưng không đặt xe trên điện thoại) từ Gia Lâm đến bến xe Giáp Bát, lúc 9h30 bệnh nhân lên xe của nhà xe Đức Long và về đến nhà khoảng 12h cùng ngày. Bệnh nhân ở nhà và không đi đâu trong thời gian khoảng 5-6 ngày (không ho, không sốt, không khó thở). Đến sáng ngày 20/3, bệnh nhân cùng hai người chú, thuê xe đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Ninh Bình để chuyển bố lên Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội). 

Khoảng 12h cùng ngày, bố của bệnh nhân được đưa vào Khoa Cấp cứu A9 - Bệnh viện Bạch Mai. Bệnh nhân và bố ở đây khoảng 1.5-2h, sau đó bố của bệnh nhân được chuyển đến Khoa Tiêu hoá ở tầng 3. Từ 20-22/3, bệnh nhân đến mua và ăn cơm 5 lần ở quầy số 1 căng tin Bệnh viện Bạch Mai. Sáng ngày 22/3/2020, bệnh nhân đi xe ôm từ Bệnh viện Bạch Mai tới bến xe Giáp Bát, 9h30 lên xe Đức Long và về đến quê lúc 12h, vợ ra đón về. 

Thêm 5 ca nhiễm Covid-19 mới, nâng tổng lên 174: 3 ca liên quan đến BV Bạch Mai - Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ

Tối cùng ngày, bệnh nhân bị sốt 38.5 độ C, được anh vợ chở vào Bệnh viện Đa khoa huyện Kim Sơn tối ngày 23/3/2020. Vào 10h30 ngày 25/3/2020, bệnh nhân được lấy mẫu xét nghiệm và có kết quả ban đầu dương tính với virus SARS-CoV-2. 

CA BỆNH 171 (BN171):  Bệnh nhân nữ, quốc tịch Việt Nam, 19 tuổi, là du học sinh tại Mỹ, có địa chỉ tại phường 11, quận 10, TP. Hồ Chí Minh. Bệnh nhân từ Mỹ về, quá cảnh ở Philippines, nhập cảnh Việt Nam ngày 13/3/2020. 

Khi nhập cảnh, bệnh nhân không có triệu chứng và được đưa đến Bệnh viện dã chiến Củ Chi cách ly theo dõi . Ngày 24/3/2020, Trung tâm Y tế Quận 10, TP. Hồ Chí Minh tiến hành lấy mẫu theo diện điều tra cộng đồng những người từ Mỹ và Đông Nam Á trở về. Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới TP. Hồ Chí Minh kết luận mẫu bệnh phẩm của bệnh nhân dương tính với virus SARS-Cov-2 vào ngày 28/3/2020. Hiện bệnh nhân đang được cách ly tại nhà. 

CA BỆNH 172 (BN 172) : nữ, quốc tịch Việt Nam, là con dâu bệnh nhân số 133, chăm sóc bệnh nhân 23 ngày. Hiện nay bệnh nhân không ho, không sốt, không khó thở. 

CA BỆNH 173 (BN 173): nữ, quốc tịch Việt Nam, sống và làm việc Mátxcơva (LB Nga) về nước ngày 25/3/2020, được chuyển đến khu cách ly tập trung tại trường Đại học FPT ở Hòa Lạc, huyện Thạch Thất, Hà Nội. Bệnh nhân xuất hiện sốt khoảng 38 độ C, kèm theo ho nhiều, đau mỏi người, đã được nhập viện. 

CA BỆNH 174 (BN 174): nữ, quốc tịch Việt Nam. Bệnh nhân làm việc tại nhà ăn Bệnh viện Bạch Mai, có tiếp xúc với nhiều người. Hai ngày nay bệnh nhân xuất hiện sốt từng cơn, sốt nóng 38,6 độ C, ho húng hắng có đờm trắng , không chảy nước mũi, không đau mỏi người, đã được nhập viện. 

Bộ Y tế khuyến cáo: Từ 0h hôm nay (28/3/2020) bắt đầu áp dụng việc hạn chế đi lại và các quy định chặt chẽ của Chính phủ nhằm ngăn chặn việc lây lan bệnh Covid-19. Bộ Y tế đề nghị người dân thực hiện tốt 5 điểm sau đây:

1. Hạn chế tối đa ra ngoài, chỉ ra ngoài khi thực sự cần thiết.

2. Nếu buộc phải ra ngoài dịch công chứng luôn luôn đeo khẩu trang, hãy giữ khoảng cách tiếp xúc, tốt nhất là 2m.

3. Thường xuyên rửa tay bằng xà phòng hoặc dung dịch sát khuẩn.

4. Thường xuyên vệ sinh nhà cửa, lau rửa thường xuyên, để thông thoáng, sinh hoạt lành mạnh.

5. Thực hiện khai báo y tế, cập nhật tình hình sức khỏe hàng ngày, giữ liên hệ thường xuyên với cán bộ y tế, cơ sở y tế.

6 điều rút ra từ cuộc sống cách ly của một du học sinh Mỹ khi bị coi là "về nước ăn bám và lánh nạn"

Vừa qua, cộng đồng mạng đã có những phen bức xúc không tưởng đến từ bộ phận những  du học sinh về nước và đang chịu cách ly . Các du học sinh này đều cho rằng điều kiện mà khu cách ly cung cấp là hết sức tồi tàn, cũ kỹ hay thậm chí còn sử dụng từ ngữ khó nghe, gây phản cảm.

Tuy nhiên, đó không phải là toàn bộ những gì mà cư dân mạng Việt Nam chứng kiến từ các họ, vẫn có những chia sẻ, hành động từ cộng đồng những bạn đang du học quay trở về khiến nhiều người xúc động, 

Mới đây, trên Facebook cá nhân Trung.T.L. nghiên cứu sinh tiến sĩ tại California, Hoa Kỳ  đã đăng tải một đoạn trạng thái dài, chia sẻ về cuộc sống của một du học sinh ở nơi cách ly. Được biết, trước khi sang Mỹ du học, anh từng tham gia giảng dạy tại trường THPT chuyên Hà Nội - Amsterdam. Anh đã về tới Việt Nam và tham gia cách ly tập trung ở Thanh Hóa đến nay đã là ngày thứ 9.  Anh cho rằng, những điều mà anh đang trải nghiệm trong những ngày qua khiến anh hồi tưởng về quá khứ tuổi thơ đầy niềm vui, và anh đang cảm thấy hạnh phúc trước những gì diễn ra xung quanh anh, nơi trại cách ly.

6 điều rút ra từ cuộc sống cách ly của một du học sinh Mỹ khi bị coi là về nước ăn bám và lánh nạn - Ảnh 1.

Trích lược đoạn chia sẻ của Trung.T.L:

" Mấy hôm nay đọc tin nhiều chiều về cuộc sống cách ly, người thì bảo khổ, người thì bảo thế là sướng rồi, người thì chửi du học sinh là thượng đẳng, du học sinh thì đòi người người phải hiểu mình. Mình thấy trong mọi khó khăn trải nghiệm, những câu chuyện thay vì những lời phán xét sẽ giúp ích được nhiều. Vì truyện thì xây dựng kết nối và lòng đồng cảm.

Ở trong trại cách ly cảm giác mình đương nhiên là lẫn lộn buồn vui. Hiện giờ thì là vui. Vì cuộc sống trong trại cách ly làm mình nhớ thời thơ ấu của mình. Sống trong trại, mình như đang sống lại cái thời trẻ thơ ở Hà Nội.

Hồi đó có trò đi tắm nhà tắm công cộng, bố mẹ mình thường dẫn mình đi, cả nhà tắm chung và gặp mọi người ở chỗ tắm.Với mình, mình chỉ nhớ mỗi việc là phải chào nhiều, chào hết bác này cô nọ, chú này ông kia. Mình cảm thấy như cả cái thế giới mình hồi ý, ai cũng là người trong gia đình. Cứ đi tắm là phải chào. Khái niệm về riêng tư với mình không tồn tại.

Ăn ở thời đó thì đúng là no và ấm hơn là ngon và đẹp. Món mình thích hồi đó là cơm trộn đường và cơm cháy chan nước mắm. Cả 2 đều rất ngon và thơm. Giờ mới biết ăn thế không đủ chất nhưng mà no và trôi được. Thế nên mình cũng như các anh bộ đội ở đây, lùn tịt và nhỏ bé. Nhưng là kiểu nhỏ bé tràn trề sức sống (Cô bé hạt tiêu nhỉ). Ở nhà thì 3, và sau khi có em gái, thì là 4 người trên 1 giường, đắp 1 chăn, chui trong 1 màn. Mọi sinh hoạt ăn ở học ngủ đều diễn ra trong 1 phòng. Riêng tư không tồn tại, nhưng không có lúc nào mình cô đơn hay xì tress mà nhà lại không biết cả. Đến cả khi mình khóc hồi lớp 11 thì lúc đó em mình cũng đang ở cùng phòng 



Quần áo thì vừa mốt vừa rẻ. Mẹ hay mua hàng si đa, tức là quần áo second-hand ở chợ trời. Hồi ấy mình không biết, nhưng hóa ra toàn cầu hóa ra phết. Hay nói cách khác, người "nghèo" chúng mình thời đó, là dân toàn cầu chính hiệu đấy: Mũ cao bồi Mỹ, quần Levi, áo H&M Thụy Điển, giày Đức, tay cầm đồ chơi Héc-man, tay kia đọc Đô rê mon. Ngồi trên cái xe máy simson của Đông Đức. Hôm nay trong trại, có 4G, có email, có facebook, cuộc sống vẫn luôn liên kết. Quá khứ, hiện tại, không vì Cô-Vi với Dương Tính mà làm mất ý nghĩa cuộc sống.



Ở đây với 23 người, trước lạ sau quen, làm mọi thứ cùng nhau, cùng trong hoàn cảnh bị chửi là "về nước ăn bám và lánh nạn," mọi người là những người mình có thể chia sẻ cảm xúc được. (Hóa ra phòng mình đa phần là đi lao động về, chứ không phải đi du học đâu, chỉ có 3 người du học thôi).



Các chú bộ đội và y bác sĩ ở đây có cái gì như bố mẹ mình hồi đó. Vừa xa cách, vừa mắng mỏ, nhưng lại đầy quan tâm và dịu dàng. Các bạn ở tây chắc vội vàng nghĩ tới Stockholm Syndrome mất.  Nhưng với mình, mình thấy hóa ra các chú bộ đội trong này rất là hiền lành và dễ mến. Họ ăn nói dịu dàng và biết làm trò cười nếu bạn mở lòng với họ trước.



Nghĩ đến họ, mình sống không thấy phải than phiền gì. Đây là cuộc sống của họ mà mình được sống, dù chỉ trong 14 ngày. Giường gỗ cứng, đau người khủng khiếp trong 5 ngày đầu. Chăn chỉ có 1 cái, mình phải chọn đắp hay là nằm lên làm đệm. Họ hàng ngày nhìn thấy cái kiểu Công chúa và hạt đậu của mình, mà họ chả tỏ ra ghét hay chửi gì. Cảm giác sống đời người khác mà không trọn vẹn có phần hơi bức bối. Ai cần gì vẫn đăng kí họ mua được. Mọi người ai cũng cảm thấy biết ơn và muốn trả ơn các chú bộ đội và y bác sĩ ở đây (phòng mình thấy bảo đóng góp nhiều lắm, không phải vì giàu, mà vì lòng biết ơn dẫn tới sự hào phóng vượt cái tôi).

 

6 điều rút ra từ cuộc sống cách ly của một du học sinh Mỹ khi bị coi là về nước ăn bám và lánh nạn - Ảnh 2.

Quang cảnh khu cách ly mà chàng nghiên cứu sinh đang ở

Mình thấy vui vì được sống lại cái thời của Ruồi trâu và Thép đã tôi thế đấy. Mình cũng ngạc nhiên là mình vẫn còn phần đó trong người. Hôm các chú bộ đội hỏi chuyển ra khách sạn, cả phòng mình ở lại, mình cũng ở lại. Vì sao ư? Mình ra khỏi phòng, nhìn ra cái sân rộng đầy cây cao cỏ xanh, ánh nắng, gió mát và bao nhiêu người trong trại, mình thấy hơi ngại cái cuộc sống trong 1 phòng khách sạn với vài ba người và không được đi hay nhìn ra cái gì. Mình về là vì vậy, đúng như mọi người nói, là trốn dịch. Nhưng dịch này là dịch Cô-Đơn. Vi là nhỏ, vie trong tiếng Pháp lại là cuộc sống. Cô-Vi, Cô-Đơn, buồn cười nhỉ?



Ở đây những cuộc sống xa lạ va vào nhau, câu chuyện "riêng tư" của anh giường bên, lời thủ thỉ tâm tình với vợ và con gái của anh giường dưới cứ thế mà xâm nhập vào lỗ tai mình. Cái mùi lao động, mùi thuốc, mùi người cứ thế xông thẳng vào mũi mình. Kiểm soát được không? Có lẽ không, nhưng có chọn hạnh phúc được không? Câu trả lời có.



Khi trở lại, hay khi ra khỏi trại, cuộc sống mình sẽ quay trở lại bình thường, tức là "văn minh" "sung sướng" "thoải mái tiện nghi" hơn. Vậy cuộc sống ngắn ngủi này dạy được mình cái gì?



- Sức sống của con người trong mọi hoàn cảnh khó mà dập được. Đời tị nạn, cách ly, rừng núi và đời "bình thường" đều có thể hạnh phúc được.



- Lối suy nghĩ cá nhân và phát triển khiến người ta quên đi sự cần thiết của liên kết tập thể. Mình không muốn nói thời giờ tốt hơn rồi, quá khứ đã qua đi, đừng bắt các em phải sống theo quá khứ các chú, cũng đừng bắt các chú phải thấu hiểu nhu cầu tiện nghi hiện đại của các em. Thay vì đó, mình muốn mọi người thấy: mọi cuộc sống khác biệt, chênh lệch như vậy vẫn đang diễn ra ngay tại thời điểm này, thời hiện đại này, khi mà có những em được đặc quyền, và có những "em" bộ đội phải sống cơ cực. 



- Hãy luôn so sánh, đặt mình vào vị trí người khác để hiểu cho họ, sống cuộc sống của họ, và hành động giúp đỡ họ. 



- Mình thấy mình có rất nhiều đặc quyền, ai đi du học thì cũng có đặc quyền, có cơ hội học, hay có điều kiện kinh tế. Không phải chỉ có thời mình mới phải vừa làm vừa học lúc nhỏ, mà giờ ở nhiều nơi vẫn có các em làm nhiều hơn học để giúp gia đình. Hơn ai hết, mình biết nhiều em du học sinh còn khó khăn, nhưng cái khó khăn tương đối đó nên được so sánh với những khó khăn ở những nơi như Nghệ An. Có em từng bảo mình, khó khăn không đi du học được, và khó khăn ở đây là bố mẹ chỉ đóng được cho em 300 triệu 1 năm tiền học thôi. Mình thường bảo các em như vậy là có nhà mà bán, có tiết kiệm mà tiêu, có khả năng dịch công chứng kiếm tiền mà chi là đặc quyền rồi đấy. Mình bảo các em là phải biết ơn gia đình đã hi sinh cho các em. Đặc quyền được hi sinh, không phải ai cũng có.



- Mình đang nghĩ giàu là tội lỗi không? Đương nhiên là không. Mình cũng thấy được cái mặt tốt hạn chế của suy nghĩ "người giàu giúp người nghèo." Mình cũng không tin vào suy nghĩ đơn giản như ai cũng làm 40 giờ, sao lại có người kiếm nhiều hơn người khác. Những suy nghĩ như vậy đơn giản hóa và không giúp ích được gì. Mình quan tâm hơn đến việc hệ thống giáo dục, cơ sở hạ tầng, giáo dục tư duy lối sống sao cho tăng điều kiện bình đẳng hơn đến mọi người.



- Cuộc sống trong trại, đặc quyền ở chỗ được nuôi ăn nên sinh nhiều thời gian rỗi hơn. Xem trong phim xưa của Trung Quốc mới thấy vì sao con trai nó học hành thành tài đỗ quan đỗ chức thì đều cưới vợ nấu cơm cho. Đi du học mà tự nấu ăn sẽ biết tốn thời gian thế nào. Những đặc quyền nho nhỏ vui vui đó, nếu để ý, sẽ thấy thành công đến từ những con người thầm lặng, những cử chỉ nhỏ nhặt không được nhiều người đánh giá cao. Nhờ đặc quyền đó, mình ngồi học, ngồi viết bài, và ngồi suy nghĩ được nhiều hơn. Và mình tự cảm thấy phải học, viết, nghĩ cho những người nuôi mình ăn.



Bị khóa kênh do ăn mặc hở hang, nữ streamer "nóng bỏng" tố ngược lại Twitch phân biệt đối xử

Twitch là một nền tảng streaming game hàng đầu. Đã từ lâu, các lệnh cấm của nền tảng này lên các streamer đã tương đối vô lý và đã gây tranh cãi rất nhiều. Không hiếm các trường hợp "kháng cáo" từ các streamer.

Vụ việc gần đây nhất là của nữ streamer người Thụy Điển Swebliss. Cô nàng đã bị Twitch cấm live stream 24h do ăn mặc không phù hợp. Không đồng tình với phán quyết này, Swebliss đã tố cáo ngược lại Twitch về việc phân biệt đối xử.

Bị khóa kênh do ăn mặc hở hang, nữ streamer nóng bỏng tố ngược lại Twitch phân biệt đối xử - Ảnh 1.

Swebliss tên thật là Emma Bliss, quốc tịch Thụy Điển.

Ngay sau khi lệnh cấm được ban hành, nữ streamer đã có đăng tải thông tin trên Twitter cá nhân bày tỏ sự bức xúc.

Bị khóa kênh do ăn mặc hở hang, nữ streamer nóng bỏng tố ngược lại Twitch phân biệt đối xử - Ảnh 2.

"Có ai đó đã tố cáo và ngay lập tức tôi bị Twitch khóa stream một ngày. Điều này thật điên rồ. Có vẻ như Twitch đang ghét bộ quần áo mà tôi đã mặc cả năm nay".

Swebliss giải thích thêm rằng cô đã stream về lĩnh vực thời trang 6 năm nay rồi. Quần áo cô chưng diện trên stream chưa bao giờ là đi quá giới hạn cả. Sau đó, cô đã xóa những dòng trạng thái vì không muốn mọi chuyện đi quá xa.

Bị khóa kênh do ăn mặc hở hang, nữ streamer nóng bỏng tố ngược lại Twitch phân biệt đối xử - Ảnh 3.

"Twitch đang phân biệt đối xử khi nghĩ rằng những bộ quần áo thời trang bình thường lại là đồ theo phong cách gợi cảm và cấm tôi stream một ngày. Trong khi đó rất nhiều người đã gọi tôi là con điếm, kỳ thị người da màu, nhổ nước bọt, nói người Do Thái nên chết… nhưng họ không bị phạt gì cả."

Bị khóa kênh do ăn mặc hở hang, nữ streamer nóng bỏng tố ngược lại Twitch phân biệt đối xử - Ảnh 4.

"Không ảnh khỏa thân, không tin nhắn nhạy cảm hay những thứ tương tự thế. Tôi thường stream khoảng 7 tiếng mỗi ngày một mình. Tôi thực sự không hiểu tại sao việc mình nói chuyện giúp nhiều người xả được stress lại có thể là vấn đề được nhỉ. Tôi chỉ đang makeup thôi mà".

Sau khi lệnh cấm 24h kết thúc, cô nàng đã có thể stream trở lại bình thường. Thế nhưng sau đó Swebliss đã đăng tải thông báo lên Instagram và YouTube cá nhân rằng mình đã bị phớt lờ bởi Twitch. Sắp tới, cô có thể sẽ tập trung nhiều vào các nền tảng khác để thay thế cho Twitch.

Bị khóa kênh do ăn mặc hở hang, nữ streamer nóng bỏng tố ngược lại Twitch phân biệt đối xử - Ảnh 5.

Với doanh thu khổng lồ và lượng người xem rất dịch công chứng nhiều, Twitch là một trong những nền tảng phát trực tuyến hàng đầu thế giới. Nền tảng này đã có những quy định rất chặt chẽ về hành động cũng như ăn mặc trên stream. Thế nhưng, đã có không ít lần những lệnh cấm được đưa ra có phần ngớ ngẩn, gây tranh cãi với cộng đồng.

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

Tôi chấp nhận đóng cửa vì cộng đồng

(Bài Ý kiến không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.)

Tôi kinh doanh ngành dịch vụ spa làm đẹp. Do đặc điểm của ngành nghề, chúng tôi không thể bán hàng online được và bắt buộc phải tiếp xúc trực tiếp với khách hàng. Chính vì thế, giữa tháng ba, tôi đã đóng cửa hàng ngay khi bắt đầu có bệnh nhân thứ 40, vì tôi thấy tình trạng khách nước ngoài về nước khá Biên phiên dịch đông. Nếu không may sơ sẩy, chính khách hàng cũng không biết mình nhiễm (do Covid-19 có thời gian ủ bệnh dài) thì chính chúng tôi là người thiệt đầu tiên. Nên cho dù đau lòng, tôi vẫn quyết định đóng cửa mùa dịch bệnh.

Lúc đầu, tôi khá hụt hẫng khi ngày mới không có tiếng điện thoại đặt lịch của khách, không có những tin nhắn của nhân viên báo cáo công việc, không có những buổi tối ngồi tổng kết doanh thu cuối ngày. Rồi cả những lo lắng chuyện tiền nhà, chi phí cố định vẫn phải duy trì khi đóng cửa... Đối với những người làm kinh doanh như chúng tôi, đóng cửa đồng nghĩa với doanh thu là 0 đồng, vì không thể chuyển hướng sang dịch vụ online được.

Đau xót nhìn "đứa con tinh thần" của mình còi cọc, mong manh, không chống chịu được với bão táp cuộc sống, cộng thêm việc mất tiền, mất tinh thần, rồi tâm lý hoảng loạn mỗi khi đọc báo chí, xem tivi thấy tình hình dịch bệnh của thế giới ngày càng căng thẳng, tôi không khỏi lo lắng. Trước đây, có một người anh nói với tôi rằng "một doanh nghiệp trẻ cần ít nhất ba năm mới biết được có thể tồn tại trên thị trường hay không". Giờ đây, tôi mới lập nghiệp được 2,5 năm thì đã "ngắc ngoải" vì Covid-19.

Tôi bắt đầu dành thời gian nhiều tuần để nghiên cứu về digital marketing, đẩy các kênh quảng cáo, có khách hàng để lại số điện thoại nhưng cũng không dám gọi điện cho khách vì gọi xong cũng không cung cấp dịch vụ được. Rồi mày mò nghiên cứu cái này, cái kia - những phần việc trước đây tôi nghĩ sẽ đi thuê bên ngoài thì giờ tôi học cách tự làm. Tôi cũng nghiên cứu về thị trường, sản phẩm dịch vụ và hiểu thêm về kinh doanh, về thị trường, về marketing.

Trong quá trình tĩnh tâm để nhìn lại, tôi có vào một số diễn đàn để giao lưu học hỏi. Có khá nhiều người trong diễn đàn kinh doanh kiểu cơ hội, họ bảo tôi chi ngân sách ít cho marketing, họ kể câu chuyện thành công của họ là mùa Covid-19 vẫn đông tấp nập, họ bảo tôi thiếu kiến thức và giới thiệu tôi gói dịch vụ của họ. Có bạn còn mời tôi mua máy móc, mua sản phẩm dịch vụ với dẫn chứng "mùa Covid-19 nhưng nhà vẫn ấm". Tôi chỉ cười trừ và từ chối nhẹ nhàng. Vì tôi hiểu mùa dịch bệnh này không phải là thời gian chi tiền đi học hành nọ kia, rồi tìm biện pháp tăng marketing hay mua hàng. Chiến lược thời khủng hoảng dịch bệnh này chỉ có cách duy nhất là cắt lỗ, giảm chi phí tối đa có thể.

Tôi nhận ra giai đoạn này, tôi cần bình tĩnh và tĩnh tâm hết sức, mất cũng mất rồi; còn người, còn sức khỏe, còn làm lại được. Trên thế giới, còn nhiều người không còn cơ hội để làm lại nữa, và tôi thấy mình vẫn còn may mắn. Đến hôm nay, Chính phủ có những biện pháp quyết liệt hơn, tôi cũng đã làm quen dần với cảm giác bình yên nhẹ nhàng, chấp nhận mất mát, nỗi đau bình thản, giống như chấp nhận một Hà Nội vắng vẻ bình yên đến lạ thứ mà mấy chục năm nay chưa bao giờ có, kể cả ngày Tết.

Hóa ra, qua mỗi điểm shock là một điểm cân bằng mới, lúc đầu tưởng khó chấp nhận nhưng rồi mọi thứ cũng sẽ ổn thôi. Hóa ra, những thứ mà ta tưởng mất mát đôi khi là thói quen khó từ bỏ mà thôi, chứ không phải không từ bỏ được.

Chia sẻ bài viết, video, ảnh chủ đề 'Tôi ở nhà' tại đây .

Peacock Phạm

Cụ ông trăm tuổi chiến thắng hai đại dịch

Giới chức thành phố biển Rimini, vùng Emilia-Romagna, miền bắc Italy, cho biết cụ ông 101 tuổi tên P đã bình phục sau khi nhập viện tuần trước vì nhiễm nCoV.

"Khi những câu chuyện đau lòng liên tục xuất hiện tuần này như để nói với chúng ta về sức hủy diệt của Covid-19, câu chuyện về cụ ông hơn 100 tuổi chính là niềm hy vọng cho tương lai của tất cả chúng ta", Gloria Lisi, phó thị trưởng thành phố Rimini, cho biết.

[Nhân viên y tế chăm sóc bệnh nhân Covid-19 tại bệnh viện ở thành phố Brescia hôm 19/3. Ảnh: AP.

Nhân viên y tế chăm sóc bệnh nhân Covid-19 tại bệnh viện ở thành phố Brescia hôm 19/3. Ảnh: AP.

Cụ P sinh ra vào thời kỳ đại dịch cúm Tây Ban Nha năm 1918 tàn phá thế giới, trở thành cuộc khủng hoảng y tế nghiêm trọng nhất của nhân loại trong thế kỷ 20. Khoảng 500 triệu người, tương đương 1/3 Biên phiên dịch dân số thế giới lúc bấy giờ, đã bị nhiễm cúm, ít nhất 50 triệu người trên toàn cầu đã chết vì căn bệnh đáng sợ này, theo Trung tâm Phòng ngừa và Kiểm soát dịch bệnh Mỹ (CDC).

Không chỉ chiến thắng đại dịch cúm Tây Ban Nha, cụ P còn vượt qua nhiều cuộc khủng hoảng y tế và xung đột toàn cầu khác, trong đó có Thế chiến II.

"Ông ấy đã chứng kiến mọi thứ, từ chiến tranh, đói khát, đau đớn, tiến bộ, khủng hoảng cho đến sự hồi sinh", Lisi nói thêm.

Cụ P được nhập viện tuần trước sau khi dương tính với nCoV. Dù tỷ lệ tử vong của người cao tuổi nhiễm nCoV là rất cao, cụ vẫn chiến thắng virus và hồi phục.

Cơ quan Phòng vệ Dân sự Italy cho hay nước này đã ghi nhận hơn 86.400 ca nhiễm và hơn 9.100 người chết vì Covid-19, trở thành vùng dịch lớn thứ hai thế giới sau Mỹ. Số người nhiễm và thiệt mạng vì nCoV ở Italy một phần là do dân số già, với gần 1/4 người trên 65 tuổi, vốn là những người dễ gặp biến chứng và tử vong nhất khi nhiễm nCoV.

Covid-19 khởi phát từ thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc hồi tháng 12/2019 và đã xuất hiện ở gần 200 quốc gia, vùng lãnh thổ trên thế giới. Đại dịch đã khiến hơn 594.000 người nhiễm, hơn 27.000 người chết và hơn 132.000 người hồi phục. Các chuyên gia nhận định những tác động của Covid-19 lên nền kinh tế toàn cầu có thể lớn hơn một cuộc "đại khủng hoảng".

Thanh Tâm (Theo NYDailyNews )

Anh bộ đội không ai biết mặt trong khu cách ly

Cô nữ sinh 23 tuổi, quê Quảng Bình, tung chăn vùng dậy, nhìn xung quanh thấy ba người bạn cùng chuyến bay từ Berlin về cũng lục đục kéo nhau dậy. Ngọc Ánh mỉm cười rồi bước vào khu vệ sinh, lùa dòng nước mát lạnh vào mặt.

Mười lăm phút sau, bữa sáng đầu tiên được anh bộ đội dáng người nhỏ bé, mặc đồ bảo hộ kín mít mang đến tận phòng. Gần hai năm mới trở về Việt Nam, cô và các bạn cùng phòng được đãi món bánh mì kẹp thịt.

Chiến sĩ phụ trách tầng 9 khu cách ly Pháp Vân cầm nhiệt kế kiểm tra thân nhiệt của mọi người. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Chiến sĩ phụ trách tầng 9 khu cách ly của Đặng Ngọc Ánh đang kiểm tra thân nhiệt của mọi người. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Khu cách ly Pháp Vân - Tứ Hiệp (quận Hoàng Mai) đang đón nhận hơn 1.800 người từ nước ngoài bay về Việt Nam tránh cơn bão Covid-19. Cũng giống như các tầng khác, tầng 9 của Đặng Ngọc Ánh có một anh chiến sĩ trẻ phụ trách việc hậu cần. Không ai biết cụ thể công việc của anh, nhưng những thứ liên quan đến người cách ly như vận chuyển đồ tiếp tế của gia đình gửi vào, chuẩn bị đồ ăn ba bữa, mang nước sát khuẩn, khẩu trang, kiểm tra thân nhiệt... đều do anh đảm nhiệm.

11 giờ trưa, người chiến sĩ lại gõ cửa từng phòng, gọi mọi người lấy đồ ăn, mọi người lập tức xúm lại hỏi về địa chỉ tòa nhà để nhận đồ tiếp tế, hỏi cách mua sim điện thoại, thậm chí chê phòng bẩn... khiến chàng trai trẻ trở nên luống cuống.

"Thôi đừng mang cháo đến nữa nhé. Bọn trẻ nhà tôi không ăn, vứt hết ở kia kìa", tiếng phàn nàn của một phụ nữ vang lên. Hai hộp cháo trên tay anh bộ đội bỗng rụt lại, ngượng ngùng: "Vâng, để cháu báo cáo lên cấp trên".

Những tiếng than vãn về thùng hàng tiếp tế chưa được nhận liên tiếp dội vào tai anh lính trẻ. Lời xin lỗi lại được thốt ra. Hà Nội giữa trưa tháng 3, trong bộ quần áo bảo hộ kín mít, mồ hôi chảy ròng ròng từ trán xuống mặt anh.

"Một mình phụ trách bao người. Làm vất vả thế, cả nhà nên thông cảm cho anh ấy", Ánh lên tiếng trước thái độ của một số người. Ba bạn cùng phòng cùng giơ ngón tay cái ủng hộ rồi chạy ra bê giúp anh thùng cơm nặng. Vừa Biên phiên dịch bê thùng cơm, vừa xua tay từ chối sự giúp đỡ, miệng anh lính liên tục nói: "Không cần đâu các em, đây là nhiệm vụ của anh. Đang trong khu vực cách ly, tránh tiếp xúc nhiều người".

Phục vụ xong bữa trưa, anh đứng thở dốc. Mấy ngày nay, mỗi đêm anh chỉ được ngủ hai tiếng. Những đoàn người từ nước ngoài trở về, liên tiếp được chuyển vào khu cách ly, công việc hậu cần vì thế tăng gấp nhiều lần. Sau kính bảo hộ, đôi mắt nhiều ngày thiếu ngủ đỏ ngầu và khô rát.

10h đêm hôm đó, trong phòng Ánh có bạn đau họng. Năm phút sau anh bộ đội trẻ cùng một nữ bác sĩ xuất hiện với thiết bị y tế sẵn sàng. Sau khi có kết luận chỉ đau họng thông thường, anh bước ra hành lang, buông người xuống ghế, rút trong túi tập giấy khô lau mồ hôi trên mặt rồi thở hắt. "Nếu bọn mình không về Việt Nam, có khi anh ấy được ngủ thêm 15-20 phút nữa", Ánh nói với các bạn.

Tối ngày thứ hai tại khu cách ly, nữ du học sinh 23 tuổi viết trên trang cá nhân: "Xin lỗi mọi người vì chúng em đã chất thêm gánh nặng lên vai các anh, các chị, lên Tổ quốc". Mắt Ánh nhòe đi.

Một bữa cơm của Ngọc Ánh trong khu cách ly Pháp Vân. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Một bữa cơm của Ngọc Ánh trong khu cách ly. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Chứng kiến những công việc của người phụ trách tầng, bốn bạn trẻ cùng phòng Ánh thống nhất sẽ hỗ trợ, ít làm phiền nhất tới những người phục vụ tại đây.

Để ý có người không vứt rác vào điểm tập kết theo đúng quy định, Ánh và bạn đi gõ cửa từng phòng nhắc nhở. Mỗi khi ăn cơm xong, hành lang cũng được quét dọn sạch sẽ dù không ai yêu cầu. "Mấy đứa tối đến hay ra ngoài ban công ngồi hóng gió, tắt điện để tiết kiệm", Lan Phương, bạn cùng phòng với Ánh nói.

Mỗi khi có ai thiếu nhu yếu phẩm, thay vì tìm người phụ trách, nhóm của Ánh tự nguyện tiếp tế hoặc nhường họ dùng trước. Nếu thiếu suất ăn, những bạn trẻ này sẵn sàng nhường suất của mình. "Phòng ở tận tầng 9, mỗi lần lên xuống rất vất vả. Mỗi người nhường nhau một chút thì anh bộ đội đỡ phải leo lên leo xuống nhiều lần, có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn", cô nói.

Sau một tuần, không ai còn đòi hỏi quyền lợi mỗi khi gặp người phụ trách. Rác được bỏ đúng chỗ quy định, lời phàn nàn về đồ ăn thức uống cũng không còn. Nhìn thấy nhau, ai nấy đều nở nụ cười thay cho những khuôn mặt cau có buổi ban đầu.

Ngọc Ánh (thứ 2 từ trên xuống) ngồi tại ban công phòng cách ly Pháp Vân với những người bạn cùng phòng. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

Ngọc Ánh (thứ 2 từ phải sang) ngồi tại ban công phòng cách ly Pháp Vân với những người bạn cùng phòng. Ảnh: Nhân vật cung cấp.

"Hành lang tầng 9 còn được khen sạch đẹp nhất khu", Ánh khoe, rồi cho biết các bạn cùng phòng đề nghị trả tiền ăn uống nhưng bị từ chối. "Nếu được em hãy chuyển vào tài khoản của nhà nước", người phụ trách tầng nói.

Cả nhóm cùng ngồi nhẩm tính, mỗi ngày tiền ăn ba bữa gần 100.000 đồng, cộng thêm các nhu yếu phẩm khác, chi phí khoảng 1,5 triệu đồng mỗi người trong 14 ngày cách ly. Ngay ngày hôm sau, Ánh thay mặt ba bạn trong phòng gửi 6 triệu đồng vào tài khoản của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và viết lời nhắn "Cảm ơn Tổ quốc đã cho chúng con trở về".

Những chia sẻ về hành động của nhóm Ánh ở khu cách ly nhận được 1.400 lượt chia sẻ trên trang cá nhân. Trong bài viết của mình, nữ du học sinh nhắn nhủ, khi có lý do buộc phải trở về, những người Việt ở nước ngoài nên suy nghĩ thêm cho người khác. "Đã lựa chọn cho mình một phương án nào thì hãy cố gắng biến phương án đó tốt không chỉ cho bản thân, mà còn tốt cho tất cả mọi người".

Mong muốn lớn nhất của của Ánh và các bạn cùng phòng là được biết tên và khuôn mặt của anh chiến sĩ phụ trách tầng 9, người vẫn hay ghé mặt vào phòng chào "Hello" mỗi sáng. Cô cho hay, nhiều lần hỏi tên nhưng anh từ chối tiết lộ, chỉ chúc mọi người giữ sức khỏe để về đoàn tụ với gia đình.

"Dù không biết tên và khuôn mặt anh, nhưng chỉ cần nhìn vào ánh mắt và nghe giọng nói, dù trong hoàn cảnh nào, tôi cũng sẽ nhận ra", Ánh nói và nhấn mạnh: "Trước đây tình yêu Tổ quốc chỉ hiện hữu qua sách vở, nhưng sau những ngày cách ly, tình yêu đó đã khắc sâu trong tim. Nó hiện hữu thông qua người lính hậu cần ấy".

Hải Hiền

Cả nghìn người tắm biển

Hàng người Quảng Nam tập trung tắm biển
 
 
Hàng người Quảng Nam tập trung tắm biển

Bãi biển Tam Thanh sáng 28/3. Video: Đắc Thành.

5h ngày 28/3, người dân địa phương từ nhiều nẻo đường khác nhau đổ về bãi biển Tam Thanh. Họ đi dọc bãi cát thành từng nhóm để tập thể dục, đá bóng, đánh bóng chuyền, chạy bộ... rồi xuống tắm.

Sau khi tắm biển, người dân lên bãi cát ngồi cạnh nhau thành từng nhóm nghỉ ngơi, trò chuyện; hầu hết không mang khẩu trang.

Lúc 6h, ước tính cả nghìn người vui chơi và tắm dọc bãi biển dài khoảng một km, trong khi 4 chiếc loa phát thanh đang truyên truyền phòng chống Covid-19, khuyến cáo không tụ tập đông người.

Cả nghìn người đến biển Tam Thanh tập thể dục, tắm biển. Ảnh: Đắc Thành.

Cả nghìn người đến biển Tam Thanh tập thể dục, tắm biển. Ảnh: Đắc Thành.

Một người dân ở TP Tam Kỳ cho hay, vợ chồng ông có thói quen buổi sáng chạy xe máy xuống bãi biển Tam Thanh tập thể dục, rồi xuống tắm để rèn luyện sức khỏe.

"Tôi biết Chính phủ và chính quyền tỉnh có chỉ thị không tụ tập đông người nơi công cộng, nhưng không bỏ được thói quen này", ông chia sẻ.

Một nhóm người tụ tập tại bãi biển. Ảnh: Đắc Thành.

Một nhóm người tụ tập tại bãi biển. Ảnh: Đắc Thành.

Theo ông Nguyễn Thanh Bình, Chủ tịch xã Tam Thanh, hàng ngày vào sáng sớm và chiều tối, nhiều người dân địa phương thường đến bãi biển trên địa bàn tắm, tập thể dục. "Sáng 28/3, chính quyền đã tuyên truyền qua loa phóng thanh và cắm biển cấm tụ tập nhưng lượng người vẫn đến rất đông. Vấn đề khó nhất là không thể cấm người dân tắm biển", ông Bình nói.

Chính quyền xã Tam Thanh đã gửi thông báo đến các cơ sở kinh doanh dọc bãi biển, yêu cầu đóng cửa. Lực lượng chức năng cũng được xã cử đến túc trực trên bãi biển, nhắc nhở người dân phải ngồi cách nhau trên 2 m.

Hầu hết không người dân không mang khẩu trang khi đi đến bãi biển Tam Thanh. Ảnh: Đắc Thành.

Hầu hết người dân không mang khẩu trang khi đến bãi biển Tam Thanh. Ảnh: Đắc Thành.

Ông Nguyễn Hồng Quang - Bí thư Thành ủy, Chủ tịch UBND TP Tam Kỳ, thừa nhận "việc người dân tắm biển đông đúc là rất đáng lo ngại". Bên cạnh các biện pháp như cấm buôn bán ở bãi biển, dựng biển cấm tụ tập đông người..., ông Quang nói "với tư cách lãnh đạo thành phố, tôi mong muốn người dân hạn chế đi tắm biển lúc này để phòng chống Covid -19".

Trước đó ngày 27/3, Thủ tướng đã yêu cầu dừng các hoạt động hội họp, các sự kiện tập trung trên 20 người trong một phòng; không tụ tập từ 10 người trở lên ngoài phạm vi công sở, trường học, bệnh viện; yêu cầu thực hiện khoảng cách tối thiểu 2 m giữa người với người tại các địa điểm công cộng. Quảng Nam cũng đã ban hành quyết định để triển khai Biên phiên dịch các chỉ đạo này trên địa bàn.

Đến sáng 28/3, Việt Nam ghi nhận 169 ca nhiễm nCoV, trong đó 27 người đã khỏi, gồm 20 người đã ra viện và 7 người chưa xuất viện.

Thời gian qua, ngành Y tế Quảng Nam lấy 663 mẫu xét nghiệm, trong đó 3 mẫu dương tính là "bệnh nhân 31", "bệnh nhân 33" và "bệnh nhân 57"; 583 mẫu âm tính; 77 mẫu đang chờ kết quả. Địa phương này đang cách ly 80 người trong tình trạng sức khỏe bình thường.